Pakistan
Kêu gọi hành động quyết liệt đối với các vi phạm nhân quyền ở Pakistan

Trong bối cảnh lo ngại ngày càng gia tăng về tình trạng vi phạm nhân quyền ở Pakistan, một hội nghị gần đây đã quy tụ các chuyên gia để thảo luận về nhu cầu cấp thiết mà cộng đồng quốc tế cần phải có hành động quyết liệt.
Sự kiện này do Gary Cartwright, nhà xuất bản của EU Today, điều hành, có sự tham gia của Joseph Janssens của Chiến dịch Jubilee, Willy Fautré, Giám đốc Tổ chức Nhân quyền Không biên giới và Chris Blackburn, một nhà phân tích truyền thông và an ninh.
Cuộc thảo luận nhấn mạnh đến việc Pakistan liên tục lạm dụng luật báng bổ và đàn áp các nhóm tôn giáo thiểu số, với các thành viên tham gia thảo luận nhất trí kêu gọi đình chỉ tư cách thành viên của nước này khỏi Khối thịnh vượng chung.
Bối cảnh của cuộc trò chuyện là Hội nghị nguyên thủ quốc gia Khối thịnh vượng chung (CHOGM) hai năm một lần, diễn ra lần đầu tiên tại Samoa.
Khi các nhà lãnh đạo Khối thịnh vượng chung tập trung thảo luận về các vấn đề toàn cầu quan trọng, những người tham dự hội nghị tập trung vào hồ sơ nhân quyền đáng báo động của Pakistan, kêu gọi đình chỉ tư cách thành viên của Pakistan khỏi Khối thịnh vượng chung do nước này vi phạm nhân quyền một cách có hệ thống, đặc biệt là luật báng bổ.
Luật báng bổ của Pakistan: Một công cụ đàn áp
Trọng tâm của cuộc thảo luận là luật báng bổ khét tiếng của Pakistan, được sử dụng để nhắm vào các nhóm tôn giáo thiểu số và những người bất đồng chính kiến, thường dẫn đến các vụ giết người ngoài vòng pháp luật. Luật báng bổ, hình sự hóa các hành động hoặc lời nói được cho là xúc phạm Hồi giáo, đã dẫn đến một nền văn hóa sợ hãi và bạo lực.
Những lời buộc tội báng bổ, thường vô căn cứ hoặc xuất phát từ thù hận cá nhân, đã dẫn đến các vụ hành quyết tập thể, thiêu sống và xử tử công khai, thường không có bất kỳ thủ tục pháp lý nào.
Joseph Janssens, một người theo đạo Thiên chúa gốc Pakistan và là người ủng hộ Chiến dịch Jubilee, gần đây đã trở về từ Pakistan, nơi ông chứng kiến tận mắt tác động tàn khốc của những luật này. Ông kể lại nhiều vụ việc mà những cá nhân bị buộc tội báng bổ đã bị đám đông hoặc thậm chí là cảnh sát giết hại dã man, trong khi nhà nước không can thiệp hoặc truy tố những kẻ phạm tội. Janssens chỉ ra rằng bạo lực không chỉ giới hạn ở bất kỳ khu vực nào của Pakistan, mà còn lan rộng khắp các tỉnh, bao gồm Punjab, Sindh và Balochistan.
Một trong những trường hợp đau thương nhất được Janssens nêu bật là trường hợp của Tiến sĩ Vua Nawaz, một người Hồi giáo bị vu cáo phạm tội báng bổ ở Sindh. Nawaz bị treo cổ khi bị cảnh sát giam giữ, và sau đó thi thể của ông bị đám đông đốt cháy. Sự đồng lõa của nhà nước trong những hành động này càng được nhấn mạnh khi Janssens tiết lộ rằng những cảnh sát chịu trách nhiệm về cái chết của ông đã được các phần tử cực đoan trong lực lượng cảnh sát ca ngợi.
Mô hình bạo lực và sự vô luật pháp này không chỉ giới hạn ở các trường hợp cá nhân mà còn lan rộng ra toàn bộ cộng đồng, vì các địa điểm tôn giáo, bao gồm nhà thờ, thánh đường Ahmadiyya và đền thờ Hindu, đã bị phá hủy dưới danh nghĩa báng bổ.
Tác động của những luật này là rất sâu rộng. Như Janssens đã giải thích, chỉ cần cáo buộc phạm thượng cũng có thể dẫn đến việc phá hủy sinh kế, đốt nhà và di dời toàn bộ cộng đồng. Ông cảnh báo rằng việc Pakistan không bảo vệ được các nhóm tôn giáo thiểu số và truy tố những kẻ chịu trách nhiệm về bạo lực của đám đông đã tạo ra một nền văn hóa nơi sự trừng phạt ngự trị và nơi sự không khoan dung tôn giáo ngày càng gia tăng.
Phản ứng quốc tế và Khối thịnh vượng chung
Cuộc thảo luận cũng đề cập đến việc Pakistan bị đình chỉ tư cách trước đây khỏi Khối thịnh vượng chung. Pakistan đã bị đình chỉ hai lần trước đó, vào năm 1999 và 2007, do các cuộc đảo chính quân sự, nhưng cả hai lần đều được phép gia nhập lại tổ chức. Những người tham gia hội nghị lập luận rằng hồ sơ nhân quyền ngày càng xấu đi của Pakistan, đặc biệt là luật báng bổ, biện minh cho việc đình chỉ thêm một lần nữa.
Cartwright lưu ý rằng một bức thư ngỏ đã được gửi tới Ban thư ký Khối thịnh vượng chung, kêu gọi đình chỉ tư cách thành viên của Pakistan do nước này vi phạm các giá trị cốt lõi của Khối thịnh vượng chung, bao gồm cả việc bảo vệ nhân quyền.
Willy Fautré, một chuyên gia về nhân quyền tại Brussels, lập luận rằng hành động của Pakistan không phù hợp với các nguyên tắc của Hiến chương Khối thịnh vượng chung. Ông chỉ ra rằng bất chấp áp lực từ các tổ chức phi chính phủ quốc tế và những lời kêu gọi cải cách liên tục, tình hình nhân quyền của Pakistan chỉ ngày càng xấu đi.
Fautré cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của đòn bẩy kinh tế trong việc buộc Pakistan phải chịu trách nhiệm. Ông giải thích cách Pakistan hưởng lợi từ quy chế Ưu đãi thuế quan phổ cập (GSP+) của EU, quy chế này cấp cho hàng hóa Pakistan quyền tiếp cận thị trường châu Âu miễn thuế để đổi lấy việc đáp ứng các tiêu chuẩn quốc tế về nhân quyền và lao động.
Tuy nhiên, việc Pakistan không tuân thủ các tiêu chuẩn này, đặc biệt là về quyền tự do tôn giáo và quyền lao động, làm dấy lên nghi ngờ về việc nước này có tiếp tục được hưởng các đặc quyền kinh tế như vậy hay không.
Fautré nhấn mạnh rằng EU có quyền sử dụng mối quan hệ kinh tế với Pakistan để thúc đẩy cải cách nhưng cho đến nay vẫn chưa thực hiện được một cách hiệu quả. Ông bày tỏ sự thất vọng rằng mặc dù có nhiều hội nghị và lời kêu gọi từ các tổ chức nhân quyền, Ủy ban châu Âu vẫn chưa có hành động có ý nghĩa để xem xét lại tình trạng GSP+ của Pakistan, tình trạng này vẫn còn nguyên vẹn mặc dù có bằng chứng rõ ràng về vi phạm nhân quyền.
Khuếch đại tiếng nói của những người bảo vệ nhân quyền
Chris Blackburn, một chuyên gia truyền thông, nhấn mạnh nhu cầu khuếch đại tiếng nói của những người bảo vệ nhân quyền tại Pakistan. Ông chỉ ra rằng trong khi cộng đồng quốc tế nhận thức rõ về các vấn đề này, chúng ta có thể làm nhiều hơn nữa để hỗ trợ những người đang đấu tranh cho sự thay đổi. Blackburn cũng lưu ý rằng luật báng bổ không chỉ được sử dụng để chống lại các nhóm tôn giáo thiểu số mà còn được sử dụng như một công cụ chính trị để làm im tiếng nói bất đồng chính kiến trong Pakistan.
Blackburn thừa nhận rằng mặc dù thách thức rất lớn, nhưng cũng có những trường hợp áp lực quốc tế đã dẫn đến kết quả tích cực.
Ông trích dẫn chiến dịch chống tấn công bằng axit ở Pakistan, nơi sự chú ý và áp lực liên tục của quốc tế đã dẫn đến cải cách lập pháp và bảo vệ nạn nhân tốt hơn. Blackburn lập luận rằng một cách tiếp cận tương tự có thể được áp dụng cho luật báng bổ của Pakistan, với áp lực phối hợp từ các chính phủ quốc tế, các tổ chức phi chính phủ và xã hội dân sự có khả năng dẫn đến cải cách.
Ông cũng nhấn mạnh rằng Khối thịnh vượng chung, với tư cách là một tổ chức quốc tế, phải duy trì các tiêu chuẩn của riêng mình. Hiến chương Khối thịnh vượng chung ủng hộ rõ ràng việc thúc đẩy dân chủ, pháp quyền và nhân quyền. Blackburn đặt câu hỏi liệu Pakistan, với việc không bảo vệ được các nhóm tôn giáo thiểu số và duy trì các quyền cơ bản của con người, có nên tiếp tục hưởng lợi từ tính hợp pháp quốc tế mà tư cách thành viên Khối thịnh vượng chung mang lại hay không.
Con đường phía trước: Đoàn kết quốc tế
Hội nghị kết thúc bằng lời kêu gọi hành động. Tất cả những người tham gia đều nhất trí rằng cộng đồng quốc tế phải có những biện pháp mạnh mẽ hơn để giải quyết cuộc khủng hoảng nhân quyền ở Pakistan. Janssens nhắc lại tính cấp bách của tình hình, cảnh báo rằng nếu không có sự can thiệp của quốc tế, tình hình sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn. Ông kêu gọi duy trì áp lực đối với Pakistan, không chỉ từ Khối thịnh vượng chung, mà còn từ Liên minh châu Âu và Liên hợp quốc.
Fautré và Blackburn đều nhấn mạnh rằng trong khi các lệnh trừng phạt và đình chỉ là cần thiết, chúng phải đi kèm với nỗ lực chung để hỗ trợ những người bảo vệ nhân quyền ở Pakistan. Việc khuếch đại tiếng nói của họ, cung cấp cho họ các nền tảng quốc tế và đảm bảo an toàn cho họ là những bước quan trọng trong việc thúc đẩy sự thay đổi lâu dài.
Cuộc họp của các nguyên thủ quốc gia Khối thịnh vượng chung tại Samoa là cơ hội quan trọng để các quốc gia thành viên tái khẳng định cam kết của mình đối với nhân quyền. Như những người tham gia hội nghị đã lập luận, việc Pakistan tiếp tục là thành viên của Khối thịnh vượng chung làm suy yếu chính những giá trị mà tổ chức này được cho là phải duy trì. Việc đình chỉ tư cách thành viên của Pakistan khỏi Khối thịnh vượng chung, cùng với việc xem xét lại các đặc quyền kinh tế của nước này, sẽ gửi đi một thông điệp rõ ràng rằng các hành vi vi phạm nhân quyền sẽ không được dung thứ.
Các thành viên hội thảo nhấn mạnh rằng trong khi cải cách ở Pakistan là một hành trình phức tạp và đầy thách thức, sự hỗ trợ quốc tế vẫn rất quan trọng. Việc buộc Pakistan phải chịu trách nhiệm và ủng hộ những người đấu tranh cho sự thay đổi có thể tác động đáng kể đến việc bảo vệ tính mạng và quyền lợi của người dân trong nước.
Sản phẩm đề xuất đình chỉ tư cách của Pakistan khỏi Khối thịnh vượng chung được coi không phải là hình phạt mà là phản ứng cần thiết đối với cuộc khủng hoảng nhân quyền đang ngày càng sâu sắc.
Với Hội nghị nguyên thủ quốc gia Khối thịnh vượng chung đang diễn ra, cộng đồng quốc tế có cơ hội rõ ràng để giải quyết các vấn đề như đàn áp tôn giáo, bạo lực đám đông và vai trò của các tác nhân nhà nước trong các vụ vi phạm nhân quyền.
Việc đình chỉ tư cách thành viên của Pakistan sẽ khẳng định sự tận tụy của Khối thịnh vượng chung đối với các giá trị cốt lõi của mình và mang lại hy vọng cho những người đang sống dưới luật cấm báng bổ nghiêm ngặt.
Chia sẻ bài viết này:
-
đường sắt EU2 ngày trước
Tuyến đường sắt cao tốc EU tăng lên 8,556 km vào năm 2023
-
Môi trường3 ngày trước
Ủy ban mời ý kiến về dự thảo sửa đổi các quy tắc viện trợ nhà nước liên quan đến việc tiếp cận công lý trong các vấn đề môi trường
-
Eurostat2 ngày trước
Giải thưởng Thống kê Châu Âu – Người chiến thắng thử thách năng lượng
-
Kinh doanh1 ngày trước
Quy định thanh toán tức thời mới sẽ thay đổi mọi thứ ở Châu Âu như thế nào